Đại học Thành Đô
HÀNH TRÌNH NỐI TIẾP THANH XUÂN CỦA TUỔI TRẺ

Năm 17 tuổi, hành trình thanh xuân sau này của chúng ta còn dài lắm, ai cũng mong chờ những năm tháng trở thành sinh viên của trường Đại học danh tiếng nào đó, mong chờ cả những người bạn đồng hành trong tương lai. Nhưng khi nhìn lại 1 đoạn tuổi trẻ đã qua, chắc hẳn ai cũng sẽ nuối tiếc, dù đoạn tuổi trẻ đó là màu sắc rực rỡ hay chỉ mang một gam màu ảm đạm. Dẫu sao, đó cũng là những năm tháng thanh xuân của chính mình đã trôi qua… 

Thanh xuân của bạn là gì? 

Thanh xuân tựa như một thước phim kỳ diệu mà bất cứ ai trong chúng ta cũng không hề biết trước kịch bản, là thời điểm mà chúng ta cảm nhận rõ ràng nhất những mơ mộng, ngại ngùng về cơn “cảm nắng” đầu đời, là cái chạm tay còn gượng gạo hay vài chiếc ôm ấm áp, thẹn thùng… Tất cả những rung động ấy đều được gói ghém trong tháng năm rực rỡ của cái thời cắp sách đến trường, trở thành khoảng trời riêng, cất giữ những cảm xúc trong trẻo nhất, tinh khôi nhất.

Nhiều người trong chúng ta, trường trung học tỏa sáng như một vương quốc đầy mê hoặc. Đối với một vài người khác, nó được nhớ đến như một địa ngục bất tận. Sự dằn vặt bám víu hàng ngày. Một số khác, nó là một cái gì đó ở lưng chừng. Nhưng dù sao tình cảm bạn bè, tình yêu học trò vẫn mang những ký ức sâu đậm nhất. Và cảm xúc mạnh mẽ những năm đó cũng in sâu vào kí ức chúng ta.

Mỗi người đều sẽ mang một màu sắc khác nhau ở thanh xuân của mình. Có người rực rỡ như một ánh hào quang tỏa sáng, khiến mọi người xung quanh đều ngắm nhìn và ngưỡng mộ. Có người mang màu sắc năng động nhiệt huyết, dường như chẳng có một hoạt động nào của trường, của lớp mà không có mặt. Có người mang màu sắc của một thiên tài khi mọi đề bài khó khăn, nan giải đều có thể giải quyết. Cũng có người mang màu sắc cá tính, nghịch ngợm với những trò đùa nhất quỷ nhì ma khiến các thầy cô đau đầu. Có người thì chỉ mang một màu sắc đơn giản, đôi khi là hơi nhạt nhòa nhưng luôn âm thầm lặng lẽ mang nhiều tương tư và cố gắng, người mang màu sắc này thường sẽ có những sự chuyển biến đặc biệt khi bắt đầu một đoạn đường mới của thanh xuân trên giảng đường Đại học.

Mỗi màu sắc, mỗi con người đều sẽ có cho mình những kỷ niệm đáng nhớ khác nhau. Là một danh hiệu đặc biệt nào đó được mọi người tôn vinh, là những hoạt động ý nghĩa in sâu vào tâm trí, là những trò đùa vui nghịch ngợm khiến cả hội bị thầy cô phạt đứng phạt ngồi. Hay chỉ đơn giản là những người bạn cùng bàn, những tâm tư tình cảm với người mình thích, những cái chạm tay thật khẽ và những tình cảm năm 17 tuổi không nhìn rõ được tương lai.

Cái gọi là thanh xuân, tuổi trẻ ấy, thực ra không có gì xa vời cả. Nó là những điều nhỏ nhất diễn ra quanh những ngày tháng học trò. Có thầy cô, cả những bạn bè,  bảng đen,  ghế đá, hàng cây trước sân trường và những góc căng tin,… Từng chút, từng chút một, chúng thấm vào từng ngóc ngách của nỗi nhớ, của hoài niệm. Ai cũng nói rằng thời gian tàn nhẫn, thời gian trôi nhanh bỏ lại phía sau những niềm nhung nhớ. Nhưng chính chúng ta lại quên mất rằng phải sống sao để sau này nhìn lại không nuối tiếc điều gì cả.

Thanh xuân là những bộ đề thi? Là tình cảm năm 17 tuổi?

Người ta vẫn thường nói “Thanh xuân như một cơn mưa rào, dù bạn đã từng bị cảm lạnh vì cơn mưa ấy nhưng vẫn muốn một lần nữa được đắm mình trong cơn mưa đó”. Những điều đặc biệt bạn đã từng trải qua ở tuổi học trò, sau này bạn chỉ có thể nhìn những đứa trẻ 17 tuổi mà hồi tưởng lại chính mình những năm đó. Cho dù bạn ở những năm đó từng đau đầu với những bài toán khó, từng đứng im bất lực trên bục giảng khi kiểm tra miệng, từng ngẩn người trước bài kiểm tra khi không nhớ nổi tên tác giả của một tác phẩm văn học, và từng khóc ướt gối khi nhớ đến bài kiểm tra điểm kém hồi chiều, nhưng bạn vẫn không thể quên. Bởi ở những năm tháng đó, bạn có những người bạn tuyệt vời cùng đồng hành, có thầy cô tâm lý tận tình, quan tâm từ kiến thức trên lớp đến chuyện bạn bè trong cuộc sống.

Mùa hè nắng như đổ lửa, ve sầu kêu đinh tai nhức óc, hoa phượng nở đỏ rực cả một góc trời, học sinh ngồi trong lớp cắn bút nhăn nhó suy nghĩ đáp án bài kiểm tra. Nhóm thì một người học 10 người hưởng, nhóm thì 1 mảnh giấy bé tí truyền hết bàn nọ đến bàn kia, nhóm nào đó ở bàn đầu thì chỉ biết im lặng thảy giấy tìm đáp án đúng mà vũ trụ gửi đến. Hình ảnh này, các bạn còn nhớ chứ?

Vậy còn dưới cơn mưa rào đầu hạ, nơi những tình cảm năm 17 tuổi thường bắt đầu thì sao? 

Tình yêu tuổi học đường là những cảm giác rung động đầu đời, trong trẻo như sương mai. Đôi lúc chỉ nắm tay người ấy dù chỉ là những phút nắm trộm lúc ra chơi, cũng đủ thấy hạnh phúc biết bao.

Ai đó cứ thích đứng “chôn chân” ở một góc nào đó rất lâu hoặc “căng mắt” nhìn giữa đám lố nhố dưới sân trường, dưới canteen cốt chỉ để được trông thấy một nụ cười. Lâu lâu được người đó chào một tiếng thì về ôm mộng tương tư quên ăn quên ngủ.

Yêu tuổi học trò, chỉ một cây kem người ấy tặng cho cũng đủ vui suốt cả ngày. Cười suốt buổi vì thích thú. Một cái móc khóa cũng giữ khư khư mấy năm liền. Bởi họ thấy món quà chính là tình cảm của người đặc biệt ấy. Yêu tuổi học trò, nếu gặp đúng người, hợp thời điểm thì đó sẽ là mối tình đẹp. Mùa chia ly sắp đến rồi, hãy trân trọng người bạn đặc biệt đó hơn nhé, vì biết đâu, người bạn đó sẽ gắn bó với mình hết những năm tháng sau này… 

Bạn đã sẵn sàng để bước chân vào quãng thanh xuân tươi đẹp nhất?

Mùa hè năm nay sẽ như một giấc ngủ dài, thời học sinh sẽ mãi mãi là ký ức ngủ quên trong mỗi người. Nhưng chúng ta lại chẳng có nhiều thời gian để ghi nhớ nó.

Mùa hè năm lớp 12, vừa ngậm ngùi sau bữa tiệc chia tay đã vội vã quay lại vòng quay ôn tập. Nào là Toán Lý Hóa, nào là Văn Sử Địa, ngay cả Ngoại ngữ cũng không thể lơ là, chẳng có thời gian để tiếp tục hoài niệm. 

Đến khi choàng tỉnh sau những bài thi, chúng ta lại bận rộn vui mừng với những kết quả mình đã đạt được, bận rộn với những dự định to lớn hơn, cao xa hơn như Du học, trường Đại học top đầu với chương trình đào tạo quốc tế, và còn nhiều hơn thế nữa.

Năm tháng học sinh sẽ chỉ được chúng ta nhớ lại, nhìn về khi bỗng một lúc nào đó, chúng ta được thảnh thơi, hoặc khi nhìn thấy những bóng dáng áo trắng vui vẻ lướt qua. Khi đó, chắc hẳn anh chị sinh viên nào cũng thốt lên “Ôi, hồi ấy mình cũng thế!”. Bạn sẽ hồi tưởng lại những ngày tháng học sinh, những trò đùa nhất quỷ nhì ma, những kỷ niệm ôn tập, làm bài thi cùng bạn bè, và cả đoạn tình cảm năm 17 tuổi có còn đồng hành cùng bạn ở hiện tại không?

Đa số tình cảm đó sẽ chia làm 2 ngã khi các bạn không còn chung một lớp học, không còn chung một mái trường. Mỗi người sẽ có những kế hoạch, hướng đi cho riêng mình. Nhưng nếu các bạn cùng nhau trải qua thanh xuân dưới mái trường Đại học Thành Đô thì sao?

Chương trình tuyển sinh tại trường Đại học Thành Đô có 3 phương thức xét tuyển, đặc biệt là phương thức xét tuyển vào học bạ với tổng điểm 3 môn chỉ từ 18 điểm trở lên, cùng rất nhiều học bổng cũng như ngành học đa dạng, các bạn chắc chắn có thể cùng nhau đồng hành suốt 4 năm thanh xuân trên giảng đường Đại học. Đặc biệt, khuôn viên của trường rộng lên đến 10ha, chắc chắn rằng những khoảnh khắc tươi đẹp nhất tuổi sinh viên của tình cảm năm 17 tuổi sẽ được ghi dấu khắp nơi như ở Vườn hồng, sân bóng, con đường đầy ắp sắc vàng rực rỡ của muồng hoàng yến,… Biết đâu Đại học không phải là dấu chấm hết của tình cảm năm 17 tuổi? Biết đâu trường Đại học Thành Đô sẽ là trang giấy viết tiếp tương lai rực rỡ của tình cảm từ khi còn là học sinh? 

Dù thế nào đi nữa, trưởng thành là việc mỗi người đều phải trải qua, nhưng việc trưởng thành như thế nào lại là lựa chọn của mỗi người. Năm tháng tới chắc chắn sẽ còn nhiều khó khăn đang đợi lắm, nên từ bây giờ, hãy bước từng bước vững vàng nhất để tạo một nền móng vững vàng cho tương lai nhé! Chúc các cậu sẽ có một kết quả thi thật tốt, mở đầu cho thời sinh viên với những năm tháng còn tuyệt vời hơn cả ngày còn là học sinh!

0934 078 668